Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

Chương 2 : Tiểu thụ ghẹo nhân ái

Ai za, em Tường chưa gì đã bị phá thân <: , cầu bình luận của mọi người a~


( Nhị ) khai


"Muốn làm gì a! ? Mau thả ta ra! !"


Lăng Luyến Tường vừa tỉnh liền phát hiện bị trói nằm trên giường thành hình chữ "Hỏa"火, như vậy còn chưa tính, lúc này hắn còn bị miếng vải đen bịt mắt, thân thể có cảm giác lạnh lạnh chứng minh cho hắn thấy hắn đang trần như nhộng.


Dùng sức giãy dụa muốn thoát khỏi dây thừng, hậu quả khiến cho cổ tay cổ chân mảnh khảnh bị ngấn hồng, ngay cả như vậy, hắn vẫn không ngừng giãy dụa, thẳng đến khi trên người đột nhiên bị người đè lên, người kia rất nặng, trực tiếp đặt lên thân hình mảnh khảnh của hắn.


Cảm thấy thân thể bị ngăn chặn, Lăng Luyến Tường mắng to"Chết tiệt thối lão thái bà! Cũng dám dùng loại thủ đoạn hạ lưu này đến bức người làm kỹ! ! Đáng giận! Đáng giận!"


Người đè ở trên người hắn đột nhiên chấn động một chút, rồi sau đó dùng bàn tay to xoa xoa cổ tay Lăng Luyến Tường đã biến thành một màu xanh tím, động tác kia phi thường ôn nhu cẩn thận, tựa hồ giống như bảo vật được yêu thương, khiến cả người hắn thả lỏng xuống, ngược lại bình tĩnh đối người đặt ở trên người hắn"Uy, khách làng chơi!"


Người đè ở trên người hắn cúi đầu cười một chút, tiếng cười kia rất có mị lực. Bất quá nam nhân chỉ cười, vẫn như cũ ôn nhu vỗ về cổ tay hắn, chờ hắn nói tiếp.


"Ta không phải tiểu quan, không có kinh nghiệm! Vì sợ ngươi mất hứng mà về, khuyên ngươi tốt nhất thả ta ra nhanh lên!"


Nam nhân không nhúc nhích, Lăng Luyến Tường nghĩ nam nhân sẽ thả hắn, nhưng nam nhân lại đột nhiên bính ra một câu khiến hắn nhất thời cảm thấy kinh ngạc.


Nam nhân thanh thanh yết hầu, dùng thanh âm trầm thấp nhỏ nhất mờ ám nói"Khụ khụ! Nhưng ta thích xử nữ không có kinh nghiệm, làm sao bây giờ?" Nói xong, cặp đại chưởng không tự chủ theo cổ tay Lăng Luyến Tường trườn tới hai má, cổ, ngực, bụng. . . . . .trắng nõn mềm mại Càng ngày càng trườn xuống phía dưới, càng ngày càng có tình sắc.


"Vậy. . . . . . Ngươi lại càng không nên tìm ta !" Hắn bất an trái phải vặn vẹo thân thể, còn cố gắng tìm lý do để nam nhân buông tha.


"Vì sao?"


"Ta. . . . . . Ta không phải xử nữ!"  Vừa nghe cũng biết hắn nói dối! Nam nhân trừng phạt dùng sức nhéo đùi hắn, thân thể hắn đột nhiên chấn động, hét to"Oa a! ! Ngươi. . . . . . Ngươi làm gì? ! Sẽ đau! !"


"Chính là muốn ngươi đau! Ai kêu ngươi muốn gạt ta!" Không ai có thể lừa được y! Từ trước tới giờ ai dám gạt y chính là tìm tới con đường chết, vì sao chỉ có vật nhỏ này là ngoại lệ?


"Thực xin lỗi! Mời ngươi thả ta được không?" Hắn thực muốn đánh y một trận, có điều hiện tại tứ chi đều bị trói trụ, không thể động võ, dưới tình huống này chỉ có thể nài nỉ.


Bộ dáng vật nhỏ hướng y thỉnh cầu thật sự khiến người yêu mến, hắn dùng thời gian nhanh nhất đoạt được hắn, để tránh người khác nhanh chân đến trước! Ý niệm trong đầu nam nhân hiện lên, hắn cắn nhũ phải một lát, rồi cười nói"Ta không thể thả ngươi! Không chỉ như thế, ta còn muốn phá thân của ngươi! Cho ngươi chân chính thoát ly tấm thân xử nữ!" ( anh công thực bá đạo =.=).


"A? ! Không được a! Ta. . . . . . Ta sẽ không làm!" Nói đùa gì chứ! Phá thân!? Nữ nhân mới có thể bị phá thân đi?


Trấn an vật nhỏ toàn thân buộc chặt, nam nhân càng ôn nhu ghé sát vào lỗ tai hắn thì thầm"Ta dạy cho ngươi!"


"Nhưng mà. . . . . . Nơi đó của ta rất nhỏ! Ngươi vào không được! Ngươi sẽ rất đau. . . . . . Ngô ngô ân. . . . . ." Không thể tưởng được vật nhỏ thế nhưng sẽ nói những lời này! Nhưng y cũng cúi xuống xem qua, huyệt sâu vật nhỏ thật sự rất nhỏ ~ xem ra phải làm đủ tiền hí trước, y cũng không hy vọng vật nhỏ bị thương nặng đâu!


Nam nhân lưu luyến không muốn rời khỏi cặp môi mỏng mềm mại kia, quay lại hỏi Lăng Luyến Tường ngốc kia về kĩ năng hôn"Đây là nụ hôn đầu tiên của ngươi không? Vật nhỏ?"


". . . . . ." Cắn môi dưới không nói lời nào, vật nhỏ càng tăng thêm phong tình động lòng người, nam nhân không tự chủ được dùng đầu ngón tay chạm đến cặp môi hoàn mỹ của vật nhỏ, do lới lỏng cảnh giới khiến hậu quả chính là. . . . . .


"A! ! !" Y lại bị cắn! ? Lần này là ngón tay!" Tiểu gia hỏa người lần này lại không ngoan!" Nam nhân có chút phẫn nộ mút nhẹ ngón tay đầy máu chảy ra, bên thoát quần áo, lộ ra cực đại sớm trướng hồng, vốn định trực tiếp tiến vào, nhưng đỉnh tới bên ngoài tiểu huyệt, y vẫn không hạ thủ được!


"Không muốn! Không muốn!" Cảm giác đượ nguồn nóng rực kia, thân hình đơn bạc bắt đầu run rẩy.


Nhìn vật nhỏ sợ hãi, nam nhân theo tủ đầu giường lấy xuống một hộp cao trơn, thở dài"Ta chưa từng đối bất luận kẻ nào dùng qua thứ này, cũng chỉ có đối với ngươi! Kháo!"


"Thở dài làm gì a! Ngươi không muốn dùng thì thôi! Hừ!" Lăng Luyến Tường lúc này còn không biết sống chết thế nào mà lại đi khiêu khích!


"Phương pháp tốt! Ngươi đau chết ta cũng mặc kệ!" Tiếng nói vừa dứt, cực đại nam nhân đã khẩn cấp hung hăng đỉnh nhập, hạ thân Lăng Luyến Tường rất nhanh tràn ra một lượng máu tươi lớn"Cái gì? ! A a a a a a. . . . . ." Hắn đau đớn nắm chặt tay thành quyền, móng tay đâm vào thịt, rất sâu. Trước giờ hắn căn bản chưa chịu nổi giày vò như vậy, dần dần ngất đi, trước lúc ngất đi, hắn nghe thấy tiếng nam nhân ôn nhu nói. . . . . . Càng ngày càng xa. . . . . .


"Lăng Luyến Tường, ta Tư Mã Tể muốn ngươi !"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét