Đệ tam chương
Ở chung
Ánh nắng sáng sớm chói lòa chiếu thẳng vào giường, Tô Vũ Trạch bị ánh nắng làm chói mắt nhíu nhíu mày, đầu, ngô, đầu đau quá, thật là chóng mặt, toàn thân đau nhức không thôi, sao lại thế này? Chỉ là sau khi uống rượu điên cuồng một chút mà thôi, hắn tốt xấu cũng là người có kinh nghiệm trên chiến trường, cũng đã vài lần tình một đêm điên cuồng với nhiều nam nhân ( nam hài ), ai, chẳng lẽ là chính hắn đã già rồi, thân thể không còn như trước?, ngay tức khắc hắn lắc đầu phủ nhận ý nghĩ của chính mình, rồi đinh linh khẳng định ta trời sinh không thích hợp làm thụ, nghĩ như vậy nên hắn có chút đắc chí đứng lên, vén chăn ra, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại, tất cả toàn là dấu vết sau hoan ái lưu lại, những vết ngấn hồng hồng tím tím rải rác toàn thân, xung quanh là một khí tức mờ ám không rõ, trong đầu hắn trống rỗng.