Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

Chương 86 - 90 Ta không phải nữ nhân

86.


Mắc cỡ chết được ... hắn thế nhưng sờ  nơi đó của ta .... hiện tại ta ghé vào bàn không dám ngẩng đầu gặp người  .... ta làm chi phải lớn tiếng kêu ‘ sắc lang ’ như vậy  a? Này không phải nói cho bọn họ ta bị phi lễ  sao? ? ? ? Xấu hổ chết ta ...


"Yêu! Oánh Oánh ~"


"Tiểu Vũ, hôm nay hảo rề rà a ~~~ ta chờ ngươi đến tịch mịch ~~~"


Ta nghe được tiếng biểu tỷ như là làm nũng ...


"Hôm nay đi hỏi thăm thôi ... Oánh Oánh, ngươi thật lợi hại ... tên kia đã ở trong bệnh viện  ngủ ~~"


Ngủ? ? Ai? ?


"A? Không thể nào? Ta rõ ràng phân phó bọn họ xuống tay nhẹ chút... nếu ầm ĩ xảy tai nạn chết người làm sao bây giờ? Trở về hảo hảo giáo huấn bọn họ."


A? ? ? ? ? ? ? Biểu tỷ ngươi gọi người đi đánh người? ?


"Kỳ thật ta cũng có sai ~~" Hàn Liệt đột nhiên chen vào nói ..."Ta quên gọi bọn hắn không cần bán mạng đến đánh như vậy ...."


Ta kích động ngẩng đầu nhìn hắn .... hắn cũng có phần? ? ? Sau đó nhìn lướt qua các nàng ... các ngươi như thế nào tuyệt không kinh ngạc a? ? ? ?


"Nga nga ... đừng lo .. dù sao hắn cũng không sao ... nhiều nhất ngủ 1 tháng mà thôi ~~~" biểu tỷ nói thực nhẹ nhàng ....


" Chờ đã, biểu tỷ ngươi sẽ không sợ sao? ? Ngươi chính là đánh người ~~~" ta hướng nàng đưa ra nghi vấn.


"Sợ cái gì? Cũng không phải ta đánh? Hơn nữa a . ai kêu hắn khi dễ biểu đệ tiểu thụ đáng yêu nhà của ta? ? ? ?"


"A? ? Cái gì biểu đệ tiểu thụ? ? Lại còn có chuyện gì liên quan tới ta ? ?"


Bọn họ quay cái đầu hướng bên kia .. một bộ không muốn trả lời vấn đề của ta ... hỏi có một vấn đề mà thôi .. cần như vậy sao? Thời điểm tiểu học lão sư không phải đã nói sao? Không hiểu liền hỏi ~~ ngươi đó là cái thái độ gì? Thật sự là làm người giận  .... ta đối Tiểu Vũ trát trát nhãn tình .. ngươi hội trả lời vấn đề của ta đi? ?


"Ôi .. ngươi đối ta phát điện a ... thật sự là ngượng ngùng mà ..." nàng bưng kín mặt, thẹn thùng  nói ... nhưng này là giả bộ ..."Tốt lắm .. tỷ tỷ ta liền nói cho ngươi đi ..ngày hôm qua bị người kia đẩy ngã  chính là..."


"Nga ..." ta bừng tỉnh đại ngộ ."Tên hỗn đản nào a ~"


"Chính là tên hỗn đản nào ..." biểu tỷ gật gật đầu.


"Cho dù như vậy cũng không cần đem người ta đánh đến vào bệnh viện đi? ?"


"Không liên quan chuyện của ta nga ...  lão công ngươi hắn xuống tay quá nặng  ~~" các nàng hai ngón tay đồng loạt chỉ về phía Hàn Liệt ...


Ta đổ mồ hôi .....


"Cái kia a .. biểu tỷ a .. ngươi có thể hay không đừng nói hắn là  lão công ta ? Dù sao chúng ta còn không có kết hôn ..." ta có điểm xấu hổ  nhỏ giọng nói ..."Cũng không có ......."


———— kết giao ...


Một lát sau .. các nàng đều không có trả lời ta .. ngẩng đầu tả khán hữu khán ... các nàng hai người dường như không có việc gì lại nói chuyện phiếm .. Hàn Liệt cũng rất thật sự đang nhìn sách....


Các ngươi căn bản không có nghe ta nói mà ...


87.


"Cái kia .. đồng học a .. thỉnh quay  về ban các ngươi , đã sắp học  ~" không biết khi nào thì ngốc đầu đã vào ..


Biểu tỷ đành phải đi ra ngoài .. tới cửa khi còn cùng Tiểu Vũ ra hiệu tay chân gì đó ...


Gì? Phòng hiệu trưởng? ? ? Hắn sẽ không lại làm cái chuyện xấu gì đi? ? ?


Hàn Liệt không kiên nhẫn đứng lên, sau đó từ sau cửa đi ra ngoài ... một bộ biểu tình không tình nguyện...


"Kế tiếp chứ ..." ngốc đầu tiếp tục nói"... ta cảm thấy được các học sinh cùng nhau ngồi chín đời rồi .. gần nhất nói rất nhiều .. cho nên ta nghĩ đổi vị trí một chút ."


"Gì———————————— không cần! ! ! !" Tất cả mọi người phát ra thanh âm bất mãn đến kháng nghị.


Ngốc đầu không để ý đến chúng ta, tả hữu nhìn vài cái, ở bục giảng chỉ huy  .. ai cùng ai ở nơi nào ngồi ...bọn họ thường xuyện đi học ngồi chung nói chuyện... bọn họ đều vẻ mặt không phục  nhìn ngốc đầu ..


"Ta đây là vì tốt cho các ngươi  .. kế tiếp còn có .. ngươi ... ngươi .... đổi  ..."


Ta ngay tại mặt sau nhìn những người đó thu thập đồ  đạc... ta thay các ngươi đáng thương ..


"Còn có, Dương Tử Hàn đồng học, ngươi ngồi lên trên ngồi ~"


"Ta? ? ?" Ta kinh ngạc nhìn hắn .. ta cũng có phần? ? ?


"Đúng ..." hắn gật gật đầu ....


Ai ... không có biện pháp ... ta cũng thu thập đồ đạc  .... vị trí thực dựa vào cửa ... hàng 3, như vậy xem bảng đen  rõ ràng chút ... hơn nữa ngồi cùng bàn là  mỹ nữ kia thường xuyên nói chuyện ... bình thường khi rảnh rỗi hội cùng trò chuyện .. hẳn là có thể hảo hảo ở chung đi ...


Đúng! ! ! ! Từ nay về sau ta có thể rời xa Hàn Liệt  ác ma sắc lang **+ phần tử khủng bố .... tuy rằng là có chút không muốn ...Gì? Luyến tiếc? ? ? Ngươi luyến tiếc cái P a ... về sau ngươi có thể rời xa ác ma  này.. cao hứng mới đúng ... nhưng mà .. người kia ngồi chỗ cũ của ra nhất định thực đáng thương ....


Ngồi cùng bàn hì hì  cười, trộm đưa cho ta một quyển bìa mặt là tạp chí phụ nữ: "Thực đẹp nga ... ta cho ngươi mượn! !"


Đích xác thực đẹp ... nhưng là ... người mẫu bãi biển thực **....


"Rất bại lộ  đi?"


Hắn một bộ biểu tình rất kỳ quái  nhìn ta: "Ngươi sẽ không là lần đầu tiên xem loại sách này ? ?"


Ta ngượng ngùng quay đầu chuyển quá bên kia .. đem đầu góc độ hơi chút lộng .. nhìn Hàn Liệt bên kia ... không thể tưởng được hắn đã đã trở lại ... như thế nào cảm giác hắn đã  nhìn thấy ta bên này? ?


Kia biểu tình sao lại thế này? Giống như thực sinh khí .. vừa rồi bị hiệu trưởng huấn sao? ? ?Bên cạnh hắn,vị  đồng học kia một bộ muốn chạy trốn cũng nhìn  ta.........


Đồng học .. ngươi  nhìn  ta như vậy cũng không cần a ... ta cũng trải qua  ... ta cũng biết hắn có bao nhiêu khủng bố ... ta thay ngươi bi ai ...


——————————————————


88.


Sau tan học, hắn trước sau như một đi theo ta về nhà, chính là vẻ mặt của hắn không phải bình thường , thật khủng bố ... hình như là ai đắc tội với hắn. Vẫn là cẩn thận một chút .


"Đem túi sách ngươi cho ta!" Hắn đột nhiên chỉa vào túi sách của ta nói.


"Để làm chi? ?" Như thế nào đột nhiên muốn túi sách của ta  ?


"Kiểm tra! !"


"A? ? Kiểm tra cái gì .."


Nói còn chưa có nói xong, túi sách đã bị hắn đoạt đi ... quên đi, dù sao bên trong  không có tiền . Có cũng là mấy khối ... mẹ ta ngày mai mới cho ta tiền tiêu vặt .


"Đây là cái gì? ?" Hắn theo bên trong lấy ra một quyển sách  ở trước mặt ta thực nghiêm túc hỏi.


"A? Nga ..." ta cuối cùng  thấy rõ ràng sách kia  ... chính là hôm nay người ngồi cùng bàn cho ta , cũng là sách lao động thôi .. vốn ta là không cần ... nhưng hắn cứ cho ta..


"Người ngồi cùng bàn nói cho ta mượn xem ." Chuyện tới hiện giờ đành phải thẳng thắn  ... kỳ thật ta cũng không có gì phải giấu diếm ~~"Nếu ngươi muốn nhìn ..."


"Vì cái gì hắn lại  cho ngươi mượn loại sách này ? Các ngươi cảm tình tốt lắm sao ?" Hắn lạnh lùng hỏi.


"A? Đại khái đi .." cảm giác ta cùng hắn  cảm tình cũng không tính là xấu.


"Loại sách này  không cho phép xem!" Hắn một tay đem sách ném tới thùng rác bên cạnh ...


"A! ! ! ! Đó là sách của người ta ! ! !" Ta kinh ngạc nhìn hắn .."Ngươi như thế nào có thể như vậy? ? Ta còn muốn trả lại cho người ta  a! ! !"


Ta phải như thế nào ăn nói với người ta  a? ? ? A! ! ! Thùng rác bẩn muốn chết .. cho dù nhặt trở về cũng sẽ có mùi lạ ?


"Về sau không được cùng người kia lui tới! Có nghe hay không? ?" Hoàn toàn là mệnh lệnh.


"Vì cái gì?" Ta thực tức giận nhìn hắn."Ngươi luôn như vậy, chính mình muốn làm cái gì thì làm cái đó. Không nghĩ hơn cảm giác của người ta. Hơn nữa đối lão sư làm một ít chuyện thực mạc danh kỳ diệu , luôn ra lệnh cho ta đi làm một ít  chuyện mạc danh kỳ diệu . Ngươi luôn như vậy tự cho là đúng ! Ta ghét nhất bị làm cho ngươi  như vậy ! ! ! ! Ghét nhất bị thế! ! Vì cái gì ta phải nghe ngươi ! ! ** điên! ! ! ! ! ! ! ! ! !"


Ta nổi giận đùng đùng  đối hắn rống hoàn liền xoay người chạy về nhà ... ta cuối cùng đem bất mãn duy nhất của chính mình nói xong ...


Nhưng là sau khi về nhà.... ta mới ý thức được ... ta xong rồi ...


Tuy rằng ta nói đại bộ phận là sự thật, hắn chính là như vậy , chính mình muốn làm cái gì thì làm cái đó. Căn bản không lo lắng cảm giác của ta. Có khi còn ra lệnh cho ta đi làm một ít  chuyện mạc danh kỳ diệu .. đích xác  tự cho là đúng .. nhưng là vấn đề  phía sau  ba chữ kia .... ta thế nhưng mắng hắn ** điên ... cho dù hắn là có chút **... nhưng là a .. ta tưởng tượng  bị hắn đánh đến vào bệnh viện, bắt đầu đáng thương người ta mà ....


Tuy rằng hiện tại không có cùng hắn ngồi cùng bàn  .. nhưng là ngày mai còn muốn đến trường a ... cũng sẽ nhìn hắn a ... làm sao bây giờ? ?


89.


Hiện tại ta rất sợ đến trường, bởi vì ta cùng người kia là đồng học, cùng lớp, tuy rằng không phải ngồi cùng bàn . Nhưng là cũng sẽ bị hắn gặp được  a ...


Đều do ta ngày hôm qua rất kích động dùng từ không đáng! ! Hồi tưởng lại, ta ra vẻ là lần đầu tiên phản bác hắn như vậy? Không biết hắn sẽ nghĩ như thế nào? Tóm lại hôm nay ta không gặp hắn chính là vạn hạnh ........


"Gì? ?" Ta trừng lớn hai mắt nhìn  trước mắt người kia .. trái tim không khỏi co rút lại  ..


Ông trời a! ! ! Ta chỉ nghe nói qua ban ngày không thể nói người, buổi tối không thể nói quỷ a .. ta không có nghe nói qua ban ngày nghĩ muốn người kia cũng sẽ xuất hiện a .. vì cái gì ... ta mới vừa mở cửa phòng học liền thấy Hàn Liệt ? ? Thời điểm cố tình tại đây ...


Hắn nhìn chằm chằm ta ... ta cố ý cúi đầu không nhìn mặt hắn ... nhưng như thế nào vẫn là có loại cảm giác hắn còn nhìn ta ... không có biện pháp  ... đành phải ....


"Tránh qua một chút ..." bộ dáng ta thực bình tĩnh  nghiêng người theo bên người hắn đi qua, thẳng đến  chỗ ngồi chính mình. Khi quay đầu lại, hắn cũng đã không biết chạy đi đâu .


Ta đây là tránh được một kiếp sao? ? Bất quá cũng tốt, vừa rồi thật là làm ta sợ muốn chết.


"Xấu hổ quá ~~ ta làm sách của ngươi đánh mất." Ta thực thật có lỗi  đối người ngồi cùng bàn nói.


Kỳ thật không phải  sai của ta.. là người kia vứt.


"Nga nga . không quan hệ ! ! ! Bất quá là một quyển sách mà thôi ~~"  người ngồi cùng bàn nhưng thật ra rất rộng lượng, không có một chút ý tứ trách ta.


Thật tốt quá ... không cần bồi tiền .. nói lại... hôm nay rất khó thấy biểu tỷ không ở đây nha ... có lẽ nàng đến đây lại trở về đi?Tiết học nhanh đến...


"Các học sinh trở lại chỗ ngồi chính mình, chúng ta bắt đầu tiết học ~"Vừa mới nghĩ xong. Ngốc đầu liền vào  ... còn không có reng chuông đi? ? ?


"Hôm nay, ta quyết định đem chỗ ngồi điều chỉnh lại một chút."


A? Lại a? ?? Phiền toái ...


"Gì? ? Ta? ?" Ta  nhìn hắn, sau đó nhìn nhìn đằng sau ta cùng người kia ..gì? ? ? ? ? ? ? ? ? ? Ngươi đây là lừa dối ta sao? ? ? ?


"Lão sư, ngồi ở đằng sau ta không thấy bảng đen ! ! !" Ta dùng ngữ khí khẩn cầu đối hắn nói.


"Không quan hệ, nếu là phía trước đồng học ngăn trở  tầm mắt của ngươi, ngươi có thể gọi bọn hắn xích qua một chút, nếu là cận thị  ngươi có thể đi cắt kính mắt a ~"


Ta quay đầu nhìn lại tổ chúng ta, nhìn lại học sinh kia ... hắn thần tình hưng phấn  nhìn  ta. Giống như nghĩ muốn lập tức ta cùng hắn đổi ... ngươi nghĩ muốn rời đi ta cũng không nghĩ muốn tới gần a ...


"Lão sư ........" ta giả bộ một bộ đáng thương nhìn hắn ..


Hắn chính là thật đáng tiếc  đối ta lắc đầu ...


Xú lão đầu! ! ! ! Ngươi  nhớ kỹ ta! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! Hừ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !


Nổi giận đùng đùng  thu thập mọi thứ thật tốt cùng người kia đổi chỗ ngồi, ngồi xuống sau ta liền thở không được ....


Rõ ràng thật vất vả cùng hắn không ngồi cùng nhau ,cuối cùng ngốc đầu làm ta trở về chỗ cũ.... hơn nữa ta nghĩ thời điểm rời xa hắn .... cảm giác ông trời một mực trêu đùa ta nga ...


————————————————————————————————


90.


Tiết 1 không nói chuyện.. không nói chuyện .. tiết thứ 2 ... cũng không nói chuyện ... tiết 3,tiết 4 cũng là .. mãi cho đến tan học cũng không có nói với ta một câu .... tan học  hắn liền trực tiếp thu thập mọi thứ thật  tốt về nhà .. không có để ý ta ... này xem như bất hạnh trung vạn hạnh sao?


Làm chi không nói lời nào? ? ? Làm chi cả ngày không để ý tới ta ... làm chi không đi theo cùng nhau về nhà ...


"Một người tịch mịch  a?" Biểu tỷ lại không biết khi nào thì xuất hiện ở  bên cạnh ta, không có hảo ý cười hỏi ta.


"Nào có? ?" Ta có điểm không vui ...


"Hôm nay không ai đưa ngươi về nhà  a? Chính mình về nhà phải cẩn thận chút nga ~~"


"Cúi chào nga ~~"


Tiểu Vũ cùng nàng chậm rãi  ly khai ... ta cảm thấy được các nàng trước khi đi tươi cười rất quái lạ ... ra vẻ có cái âm mưu gì ... ta cũng không có nghĩ nhiều như vậy, thu thập mọi thứ thật tốt rồi về nhà ...


Không có hắn ở cùng làm ta rất không quen .. về nhà  tâm trạng hoang mang rối loạn. Luôn có loại cảm giác không an toàn  .. cảm giác sẽ có chuyện gì phát sinh ...


Nhưng mà, của ta dự cảm thực linh ...


Mạc danh kỳ diệu .... một nam sinh so với ta cao nhiều lắm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ta: "Yêu! ! !"


"Nhĩ hảo .." ta nhược nhược hướng hắn gật gật đầu ..


"Cô bé nha! ! Muốn hay không ca ca cùng ngươi ngoạn chơi a? ?" Hắn một bộ dáng đáng khinh  .. còn lộ ra nụ cười rất kỳ quái ..


Cảm giác hắn thực nhìn quen mắt .. nhưng có một chút là có thể xác nhận .. hắn là người xấu ..


"Không ... không cần ... ta phải về nhà ăn cơm ..." ta tính toán vội vàng  đi qua người hắn .


Nhưng là không có đi được vài bước, đã bị người bắt được ...


"Chưa gì đã chạy? ? Ca ca còn chưa có cùng ngươi ngoạn ngoạn mà ~~"


"A ... ta không phải nữ  a! ! ! ! ! ! ! !" Ta nóng nảy . lớn tiếng  đối hắn giải thích rõ ràng...55555. đều do đường về nhà ta rất nhỏ... nơi này đều không có người ...


"Ta biết a . ta chính là thích nam .."


Hắn dùng lực đem ta tiến gần hắn .. cười cũng càng đáng khinh  ...


Mắt thấy cách hắn càng ngày càng gần  . ta dùng hết toàn thân khí lực đẩy ra hắn cùng hô: "A! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! Sắc lang! ! ! ! ! ! ! ! !"


Chính là ... hắn cũng không có bị ta đẩy ra ... tay hắn còn gắt gao bắt lấycổ  tay của ta ....


"Phải dựa vào ngươi cũng muốn đem bổn đại gia đánh ? Vẫn là làm cho ta hảo hả thương ngươi đi! !" Vẻ mặt của hắn càng ngày càng đáng khinh...


Ta nóng nảy liền cầm hai bàn tay hắn  .. hơn nữa hướng ma trảo hắnhung hăng cắn một ngụm ..


Hắn oa một tiếng buông lỏng tay ra .. ta liền nhân cơ hội liều mạng chạy về nhà.......


——————————————————————————————————————————

2 nhận xét: