Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

Chương 15 + 16 : Hắc, đó là vợ ta

☆, 15. Ngọt ngào sau hôn nhân? ?

Nhưng không có nghĩ đến Tiêu Thịnh không biết dùng thủ đoạn gì ,cha mẹ Tiêu Thịnh thế nhưng một đêm không quay về. Mệt đến bất tỉnh ,Tỉnh Thiên Thu cũng hoàn toàn quên chính mình không có quay về phòng ngủ, cảm giác ngủ thẳng đến giữa trưa bị hương khí nồng đậm làm tỉnh lại.

" Tiêu Thịnh, " Tỉnh Thiên Thu nhìn khoảng không bên giường, há mồm gọi vào. Thanh âm lại khàn khàn thấp đến không nhận ra. Không khỏi cau đôi mày đẹp. Tay xoa vạt áo sơmi  sạch sẽ ,nhẹ nhàng khoan khoái không đến chán ghét, ga giường dưới thân cũng là đổi qua . Theo hướng cửa phát ra thoang thoảng mùi thơm, cùng với thanh âm va chạm của xoang nồi. Tỉnh Thiên Thu nhịn không được ngạc nhiên, là Tiêu Thịnh sao? Hắn thế nhưng còn có thể nấu cơm? ? Ngô.

Trong phòng bếp , Tiêu Thịnh quả thật đeo tạp dề cố gắng vì Tỉnh Thiên Thu làm bữa sáng, trong đầu lại hiện lên chuyện kia cùng câu nói kia, nhân sinh giữa hạnh phúc nhất là nhìn vợ ở bên cạnh mình tỉnh lại, sáng sớm nhìn vợ ngủ ở khuỷu tay mình , Tiêu Thịnh trong lòng tràn đầy hạnh phúc, tràn đầy cả lồng ngực,vẻ mặt im lặng ngủ tỏ rõ tác cầu vô độ, mi mắt bao trùm thản nhiên, mệt mỏi mà nhu thuận. Tiêu Thịnh thương yêu không thôi. Nghe được thanh âm trong phòng hì hì tác tác, Tiêu Thịnh nghĩ Tỉnh Thiên Thu đại khái là  đã tỉnh. Cẩn thận đẩy cửa ra bưng đồ ăn thơm ngào ngạt qua cửa, đối người đang muốn xuống giường nói nói: "Thân ái, ăn một chút gì đi." Tất cung tất kính bưng cơm canh.

Tỉnh Thiên Thu nhìn người trước mặt sắc thái xanh xao kinh ngạc hỏi: "Đây là chính ngươi làm? Hoàn toàn không chú ý Tiêu Thịnh đang dương dương tự đắc."

Tiêu Thịnh đắc ý  cười nói: "Ta rất lợi hại đi, đến nếm thử đi." Một bên múc một chén cơm, cùng mùi canh thơm nức.

Tỉnh Thiên Thu khó có thể tin , múc một miếng nhỏ chậm rãi  đưa vào trong miệng, thật không ngờ hương vị xuất hồ ý liêu, tương đương ngon miệng. Tỉnh Thiên Thu chọn mi, nói: "Ngô, miễn miễn cường cường, ngươi ở nơi nào học ?"

Tiêu Thịnh gãi đầu, tuy rằng chờ mong Tỉnh Thiên Thu khích lệ chính mình thuận thế cầu hôn, chính là người yêu ngạo kiều như thế ,chỉ sợ  sẽ không nói lời nói thật  đi. Thế là phải trả lời: "Ta chính mình học  a,trước đây không có người quản, phải chính mình nấu cơm, dần dà nấu đươc một chút."

Tỉnh Thiên Thu đột nhiên nhớ tới Tiêu Thịnh trước kia có đối chính mình nói hai người có trải qua tương tự, mà hiện tại cha mẹ Tiêu Thịnh cũng là cả đêm cũng không lộ diện, chìa tay đến tay Tiêu Thịnh, muốn mở miệng an ủi, lại không biết nói cái gì cho hảo.

Tiêu Thịnh nhìn Tỉnh Thiên Thu liền biết hắn muốn nói chút gì, hôn Tỉnh Thiên Thu một chút, nhu tình tràn đầy nhìn Tỉnh Thiên Thu nói: "Có ngươi ở là đủ rồi."

Tỉnh Thiên Thu lại nhìn đến miếng rau xanh, thất bại đỡ lấy cái trán, hối hận vì vừa rồi muốn an ủi.

Ngày kế, hai người lần lượt tới trường học, bạn cùng phòng nhìn Tiêu Thịnh vẻ mặt hoa nở nhộn nhạo , không khỏi trêu đùa: "Tiểu tử ngươi gặp gỡ  chuyện tốt gì sao? Vui vẻ như thế? Đoạn thời gian trước còn giống con cẩu tử."

Tiêu Thịnh ra vẻ âm thầm cười mà không nói.

Mà Tỉnh Thiên Thu bên này lại bi thảm hơn, gian nan thoát khỏi nam nhân kia, lại phát hiện đi đường đều thực gian khổ, khó có thể mở miệng , địa phương tựa như nhét một cái trứng chim, thế nào cũng vô pháp ,Please loại cảm giác chán ghét , giống con gà mái  cố gắng khép lại hai chân, Tỉnh Thiên Thu thật hối hận ngày hôm qua hiến thân. Biểu tình cứng ngắc tiêu sái tiến phòng ngủ, lại cứng ngắc ngồi xuống, tùy theo cơn đau nhe răng trợn mắt.

Rất nhanh, liền truyền đến tiếng đập cửa, Tỉnh Thiên Thu không nghĩ  là ai, miễn cưỡng ngồi, người tới nghe thấy bên trong không có phản ứng, liền đình chỉ gõ cửa. Khi Tỉnh Thiên Thu nghĩ đến người nọ đã bỏ đi liền gặp thời, lại nghe đến cái thanh âm chìa khóa xoay tròn . Tỉnh Thiên Thu kinh ngạc nghĩ chẳng lẽ là đã lâu không xuất hiện , học trưởng đã trở lại sao? Mới vừa suy nghĩ, lại nhìn thấy Tiêu Thịnh xuất hiện ở cửa.

"Ngươi. . ." Tỉnh Thiên Thu vươn tay chỉ , khó có thể tin nhìn thần nhân này, ngay cả phòng ngủ, cái chìa khóa đều có sao? Đứng dậy lại đau phải chau mày, tang thương ngồi xuống.

" Hắc hắc, " Tiêu Thịnh cười làm lành , vội vàng thuận mao nói, "Ta sợ ngươi gặp chuyện không may thôi, cho nên liền. . . . . ."

" Cho nên sẽ thuận tay làm một cái chìa khóa?" Tỉnh Thiên Thu nghiến răng nghiến lợi hỏi.

"Đúng, đúng. , gì, không nói này , ta mua thuốc đến giúp ngươi xoa." Tiêu Thịnh xách túi plastic bước đến bên giường, kéo Tỉnh Thiên Thu hướng trong lòng ngực.

Tỉnh Thiên Thu hỏi câu không đầu không đuôi : "Thuốc cái gì? Ta không có bị thương" một bên khước từ . Rồi mới nhớ tới  Tiêu Thịnh ám chỉ cái gì, nháy mắt mặt đỏ tới rồi cái lỗ tai , gầm rú nói: "Ngươi chết đi , ngươi còn muốn không biết xấu hổ! Tỉnh Thiên Thu quay đầu muốn trốn.

Tại phương diện về sự việc trên, Tỉnh Thiên Thu chưa từng có thắng, cho tới bây giờ. Cho nên Tiêu Thịnh vẻ mặt bình tĩnh, một bên sử dụng lực đạo không đến nỗi làm đau Tỉnh Thiên Thu , một bên dường như không có việc gì cởi quần Tỉnh Thiên Thu .

"A. . . . . . . . ." Tỉnh Thiên Thu che miệng lại, oán hận nhìn Tiêu Thịnh,đôi mắt to chứa lệ quang giống con nai ướt át mà xinh đẹp. Hai người thân mật tiếp xúc số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay, chính là Tiêu Thịnh lại càng ngày càng quen thuộc, rất nhanh lột quần chính mình, rất nhanh đem thuốc mỡ từ ngón tay xâm nhập giữa hậu huyệt sưng đỏ của Tỉnh Thiên Thu , hơn nữa trên mặt vẫn là một bộ ra vẻ đạo mạo , Tỉnh Thiên Thu rất hận, nghiến răng cắn một ngụm  ở  bả vai cứng rắn của Tiêu Thịnh , Tiêu Thịnh ăn đau nhíu nhíu mày, tay kia thì nhàn rỗi trượt qua, đưa khuôn mặt Tỉnh Thiên Thu đang cắn ra, đáp lại cánh môi hồng liền hôn đến, còn phát ra thanh âm nhục dục. . . . . . Giống kẹo, vươn đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi Tỉnh Thiên Thu đang chạy trốn, dùng sức liếm hôn.

Rất nhanh, Tỉnh Thiên Thu liền thất thủ , mềm nhũn  tựa vào  trong lòng ngực nam nhân, vẻ mặt  như rặng mây đỏ. Trong cơ thể , ngón tay của Tiêu Thịnh không ngừng làm mấy chuyện xấu ,trở mình, "Ô. . . . . ." Tỉnh Thiên Thu ngay cả ngón chân đều phải cuốn lui, bị kích thích đến một chút lập tức làm cho toàn thân tê dại, bởi vì không thể sử dụng khí lực, thậm chí ngay cả cự tuyệt cái hôn điên cuồng ,khí lực đều không có .

Tỉnh Thiên Thu cam chịu nhắm mắt lại, thừa nhận tình yêu tràn ngập vô hạn , giống như mưa rền gió dữ , ngửa mặt,giống thiên sứ trắng noãn không tỳ vết, nếu không phải Tỉnh Thiên Thu hiện nay cái miệng nhỏ nhắn phía dưới còn sưng đỏ , Tiêu Thịnh cơ hồ vừa muốn hóa thú  ,người trong lòng ngực đều đang run rẩy ,vô ý thức túm ống tay áo chính mình, khuôn mặt  sạch gọn rạng rỡ. . . . . .

Tay Tiêu Thịnh dơ lên, vuốt ve cái mông tròn xoe của Tỉnh Thiên Thu , thô lỗ  xâm chiếm ,bù lại nội đang dâng lên khi không thể giải quyết dục vọng. . . . . .

Tỉnh Thiên Thu bất  thình lình bị xoa nắn mà mở  mắt, thuận theo đôi mắt Tiêu Thịnh như bùng cháy mà tổn thương, giống con mèo nhắm mắt lại, mặc quân muốn làm gì thì làm. . . . . .

☆, 16. Tiểu ba phong ba

Vốn nên là ngọt ngào mật mật trong cuộc sống sau hôn nhân, chỉ sợ là  chuyện tình lần trước chọc giận Tỉnh Thiên Thu, vài ngày vắng vẻ Tiêu Thịnh giống oán phụ trong thâm cung quay quanh ở cửa  đối  tiểu cây tiên nhân cầu khô héo , nhất thời thở dài.

"Ai. . . . . . . ." , Tiêu Thịnh vặn vẹo cổ ,một tay không có chút phản ứng lấy di động, một bên ngửa mặt lên trời bốn mươi lăm độ rơi lệ. Theo lý thuyết, hiện tại mà xem, chính mình còn có  bất mãn  cái gì đây? Hai người có thể nói là thỏa thuận ngầm là kết giao , tuy rằng Tỉnh Thiên Thu chưa từng nói thích chính mình, tuy rằng đến bây giờ ,cho tới bây giờ đều là chính mình điện thoại liên hệ Tỉnh Thiên Thu hoặc là chủ động mặt dày mày dạn dán lấy. Nhưng là Tiêu Thịnh biết, ở trong lòng Tỉnh Thiên Thu đã muốn vì chính mình mở cánh cửa tâm hồn ra. Nhưng mà vô luận vẫn là muốn bị chính mình nhìn trúng người ta nói thích đi.

Trong phòng ngủ ,nam sinh đối với trạng thái vu xuân ,Tiêu Thịnh đã tập mãi thành thói quen. Nhưng là đại khái ai cũng không biết, bên người này ,bạn cùng phòng cũng không biết hắn là ngốc khuyển.

Tỉnh Thiên Thu đã nhiều ngày chưa làm báo cáo, bị gây sức ép sắp hóa thành yêu quái mà thăng thiên. Tiêu Thịnh đều là mỗi ngày đúng giờ gữi  tin nhắn cho chính mình, lời ngon tiếng ngọt hoặc là nhắc nhở chú ý thân thể. Tỉnh Thiên Thu chưa từng có hồi đáp, tựa hồ quan hệ hai người ngay từ đầu chính là như vậy, thói quen  Tiêu Thịnh hay ôn nhu sủng nịch, thừa nhận tất cả cảm giác đến từ sinh khí, bi thương hoặc là vui sướng. Tỉnh Thiên Thu không biết biểu đạt, nghĩ đến đây có thể là cách duy trì  cảm tình tốt nhất. Mở ra di động, dò đến hộp thư, mới phát hiện Tiêu Thịnh gửi cho mình một tin nhắn cuối cùng là hôm trước. Tỉnh Thiên Thu không khỏi nhíu mà, lấy lại bình tĩnh ngồi trở lại máy tính trước mặt, bắt đầu tiếp tục công tác báo cáo, viết  viết , ánh mắt cũng không rời hướng di động, giống như  sẽ tùy thời hội nhảy ra một kinh hỉ, trong lòng giống như  là có vô số con kiến, Tỉnh Thiên Thu dĩ nhiên ngồi không yên ổn. Cuối cùng vươn tay do do dự dự  mở ra, đến chỗ tin nhắn,mới phát hiện nguyên lai chính mình chưa từng chủ động nhắn cho Tiêu Thịnh,thời điểm đói sẽ có hắn đưa đến bên miệng những đồ ăn ngon nồng đậm, thời điểm cảm bệnh sẽ có hắn ở bên canh giữ  chiếu cố, ngay cả hôn môi đều là cho tới bây giờ dựa theo cách thức của chính mình, tất cả khoan dung cùng sủng nịch, bản thân Tỉnh Thiên Thu lúc này mới cảm nhận được.

 

Ngoài cửa sổ phía dưới là căn tin huyên náo, theo căn tin đi vào lại đi ra  cả trai lẫn gái kết bạn thành đàn, tiếng hoan hô truyện cười không ngừng. Tỉnh Thiên Thu vén màn nhìn một loại không khí náo nhiệt như vậy, chính là bởi vì bên người không có người kia, chính là không có  tiếng huyên náo cùng trêu đùa này, chính mình lại nhớ tới  Tỉnh Thiên Thu  tịch mịch mà cao ngạo ngày trước. Chỉ có Tiêu Thịnh, chỉ có hắn, không nghĩ tới tương lai, gần là một khắc ý thức được hắn không ở bên người, Tỉnh Thiên Thu thế nhưng không thể chịu đựng được.

Tìm được di động ,duy nhất một số của vu lão sư, điện thoại kia nhưng không có vang lên âm thanh  Tỉnh Thiên Thu đang chờ mong . Giọng nữ lạnh như băng lãnh đầu dây kia, điện thoại không người tiếp nghe. . . . . Thỉnh gọi lại sau.

Tỉnh Thiên Thu cắt đứt, đứng đó một lúc lâu, ra phòng ngủ, máy tính còn mở, gió thổi qua phòng mang  một tia  hương vị quỷ dị .

Đi ra khỏi phòng ngủ Tiêu Thịnh , phía sau truyền đến một trận các tiếng cười sang sảng của nam sinh , đây là từ lần trước sau khi Tỉnh Thiên Thu lần đầu tiên đến phòng ngủ Tiêu Thịnh , người không tìm được. Lại bị trêu đùa đến mặt đỏ. . . . .

"Chúng ta còn tưởng rằng Tiêu Thịnh tiểu tử kia đi tìm ngươi ,tư xuân sáng sớm"  một người trong đó nói.

"Đúng vậy, đúng vậy. . . . . . . Thái dương hoa khẳng định phải ngươi kia đi? Ngày hôm qua không thấy bóng người hắn. . . ."

"Các ngươi cảm tình thật tốt. . . . . ." Một người gầy teo  xen mồm nói,

Nhìn trước mặt một đám nam sinh cũng không biết là thật hay giả vẫn là vui đùa, nhưng thật ra làm cho Tỉnh Thiên Thu trong lòng đỏ mặt, đành phải hoả tốc rời đi.

Vừa mới xuống lầu, lại nhìn thấy ở gần ký túc xá bên cạnh có đồ thư quán, có thân ảnh quen thuộc. . . . . .

Tỉnh Thiên Thu bước nhanh đến gần, trong lòng lại bình tĩnh trở lại. Nhưng mà càng đến gần mới nhìn đến cây đại thụ che lấy nam nhân bên cạnh còn có một cô gái. . . . .

Hai người tựa hồ trao đổi chút cái gì đó, cô gái mặt hồng hào ,thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn Tiêu Thịnh, lập tức hai người nhìn chăm chú một lát lại cười ha hả,gió thổi qua bên người cô gái , hai người giống như là trời đất tạo ra vô cùng  xứng, Tỉnh Thiên Thu nhu  ánh mắt chua sót, lại ngẩng đầu nhìn hai người cách đó trăm mét,người đi tới đi lui rất nhiều, cố tình để hai người thấy được, Tiêu Thịnh nhẹ tay đặt trên vai  cô gái  như là cổ vũ mà vỗ vỗ, cô gái ngượng ngùng cười cười, khi tóc bị gió thổi loạn cuồn cuộn nổi lên. . . . .

Không nghĩ xem. . . . Rồi lại nhịn không được đến  xem. . . . . . Cho dù sự thật đều không phải là như thế, trong lòng lại bén nhọn  đau đớn từ  đâu mà đến?

Tỉnh Thiên Thu đè lại ngực, chậm rãi  xoay người,. . . . .Khi chung quanh chỉ còn lại có yên tĩnh cùng tiếng gió , đỡ lấy cái cây muốn nôn mửa, cái gì cũng phun không được.

Rõ ràng nhìn không tới, Tỉnh Thiên Thu vẫn quay đầu lại nhìn nhìn chỗ vừa rồi , phương hướng kia, trong mắt lại khôi phục trấn tĩnh cùng lãnh ngạo. . . . . .

────────────────────────────────────────────────────────────────────==========================Tác giả :  ta là chia cắt ── tiểu Thịnh Thịnh chết chắc rồi, Thu Thu sinh khí hậu quả thực nghiêm trọng.

 

2 nhận xét: