Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

Chương 2 : Ta nhất định tháo mặt nạ của ngươi xuống

 Kì thực bộ này edit chơi, rảnh rảnh mới lôi ra mần, mần 1 hồi chả có cảm xúc vì mấy tên nv trong này -v-


☆, II. Không ra đi ăn chơi đàng điếm sẽ không kêu Ma Sinh Nhất Tứ


Sự thật chứng minh, Đồng Cốc Phiến Thương thật sự là tuyệt hảo của tạo hóa.


Kết giao một tuần tới nay, mỗi ngày ba cơm đều là từ Đồng Cốc Phiến Thương thân thủ đi nấu.


Bởi vì Đồng Cốc Phiến Thương cùng Ma Sinh Nhất Tứ đều là một người trụ, hơn nữa chỗ ở không tính quá xa, cho nên hai người hiệp nghị rõ ràng cùng nhau ở nhà Ma Sinh Nhất Tứ ăn cơm.


"Ngày mai giờ nào có tiết?"


"Ta ngày mai đều chật."


"Kia. . . . . ." Ma Sinh Nhất Tứ đi đến bên bồn rửa, ôm cổ Đồng Cốc Phiến Thương đang rửa chén, cố ý ghé vào lỗ tai hắn trầm giọng hỏi: "Đêm nay, lưu lại không?"


"Ngô. . . . . ." Đồng Cốc Phiến Thương ngượng ngùng muốn tách khỏi cái hôn của Ma Sinh Nhất Tứ, hai tay lại bị cố định, không thể né tránh, ngay cả trả lời cũng không kịp, liền bị con lang đối ngay tại chỗ ăn vào bụng .


Không thể không nói, trừ bỏ bề ngoài, cá tính cùng tay nghề, Đồng Cốc Phiến Thương ngay cả ở phương diện tính sự đều cùng hắn thập phần phù hợp. Không thể tưởng được khi Đồng Cốc Phiến Thương ngại ngùng mỉm cười , giống mị hoặc khêu gợi lòng người, Ma Sinh Nhất Tứ sẽ không chịu đựng được. . . . . .


"Đồng Cốc."


Nằm ở trên giường, Ma Sinh Nhất Tứ một bàn tay che đầu, hai mắt đang gắt gao nhìn chăm chăm Đồng Cốc Phiến Thương bên cạnh.


"Cái kia. . . . . . Nếu không ngại , có thể gọi ta Phiến Thương thì tốt rồi." Đồng Cốc Phiến Thương lộ ra nụ cười ngại ngùng nhất quán, thật là đối Ma Sinh Nhất Tứ rất có hứng thú.


"Ân, ta đây sau này đều gọi ngươi Phiến Thương, ngươi cũng gọi ta Nhất Tứ đi."


Nghe vậy, Đồng Cốc Phiến Thương đột nhiên trầm mặc , tiếp theo mới thật cẩn thận nói ra: "Kỳ thật ta có một chút không hiểu lắm  . . . . ."


"Ngô?"


"『 Nhất Tứ』 phải . . . . . Vốn tên là sao ?"


"A. . . . . ." Ma Sinh Nhất Tứ gãi mặt.


Nhận thấy Ma Sinh Nhất Tứ do dự , Đồng Cốc Phiến Thương vội vàng ra tiếng: "Không, không có quan hệ, nếu bất tiện thì không cần trả lời."


Nhìn Đồng Cốc Phiến Thương như thể người vợ nhỏ bé, Ma Sinh Nhất Tứ nhịn không được khẽ cười : "A, kỳ thật cũng không có cái gì. . . . . . Tên của ta vốn kêu là Ma Sinh Nhật Lương, bởi vì đồng âm, hiện tại bị kêu Nhất Tứ,nên không có người nào gọi tên chính của ta ."


"Kia. . . . . ." Đồng Cốc Phiến Thương dò hỏi: "Ta, ta có thể gọi ngươi 『 Nhật Lương 』không. . . . . . ?"


Câu hỏi cùng lúc, Ma Sinh Nhật Tứ giống như nhìn đến Đồng Cốc Phiến Thương tai có chút đỏ.


Cũng quá đáng yêu  đi, người này.


Ma Sinh Nhất Tứ âm thầm cong khóe môi, tiếp theo, hắn tiến đôi môi đỏ mọng mê người điểm nhẹ xuống, lúc này mới hồi đáp: "Kia, cứ kêu ta 『 Lương 』 đi."


"Ngô ân. . . . . ." Đồng Cốc Phiến Thương như là thẹn thùng , chỉ nghĩ muốn tiến vào cái hang mà vùi vào trong chăn, còn ấp úng truyền ra tiếng: "Ngủ ngon. . . . . . Lương."


Ha hả.


"Ân, ngũ ngon, thân ái『 Thương』."


Tâm tình Ma Sinh Nhất Tứ rất nhanh tiến vào trong mộng đẹp, mà hoàn toàn đã quên vấn đề hắn muốn hỏi Đồng Cốc Phiến Thương.


** ** **


"Rống rống ~~ gần nhất rạng rỡ nha,Nhất Tứ huynh ~~"


"Đúng vậy ~~ Thành Điền huynh gần nhất như thế nào a?"


"Hừ! Lão tử đêm nay muốn đi tham gia âm nhạc quan hệ hữu nghị !" Thành Điền Ưu lười đáp Ma Sinh Nhất Tứ ,có vẻ là lời trêu chọc.


"Nga ——hệ âm nhạc ?" Ma Sinh Nhất Tứ nhíu mày.


"Nhất Tứ ngươi muốn đi?" Một bên ban đầu không nghĩ hé răng, Đại Bảo Chí Sinh nhìn Ma Sinh Nhất Tứ tựa hồ hưng trí bừng bừng, nhịn không được mở miệng : "Quan hệ hữu nghị chính là không chào đón có người vợ đến nha ~~"


Ma Sinh Nhất Tứ chính là cười nhạo thành tiếng: "A, ai nói với ngươi ta có vợ ?"


"Gì? Vậy ngươi là rạng rỡ cái gì a?" Thành Điền Ưu nhịn không được xem thường.


"Bởi vì ta thích."


Hay nói giỡn, Hắn là ai vậy? Hắn chính là Ma Sinh Nhất Tứ! Vì ai mà phải buông tha cho loại âm nhạc gặp gỡ nhóm tiên nữ, cơ hội tốt sao lại  không có hắn được chứ ~~


"Ai, quan hệ hữu nghị, thời gian, địa điểm?"


"Sách." Đại Bảo Chí Sinh có chút không hờn giận, lại vẫn là thành thật hồi đáp: "Buổi tối sáu giờ, trước gian Kara OK."


"3Q  ~~" xuất di động ra, Ma Sinh Nhất Tứ vẫn là không quên gửi tin nhắn ngắn cho Đồng Cốc Phiến Thương.


『Thương, đêm nay ta cùng với đồng học thảo luận báo cáo, có thể về nhà sẽ khuya.


Ngươi nếu mệt mỏi trước hết ngủ đi, không cần chờ ta.


Yêu ngươi. Lương 』


"Là nhắn tin cho ai a?"


Vẫn im lặng một bên đọc sách, Thượng Mguyên Ân Tiếu bỗng nhiên tung một câu như thế, thật khiến Ma Sinh Nhất Tứ hoảng sợ, nhưng giới hạn trong lòng.


Ở mặt ngoài, hắn vẫn duy trì  nhất quán nụ cười tiêu sái : "Ân? Cho thân ái nhà ta a ~~"


"Ngươi con tử hồ ly này, vừa mới nói ngươi không vợ ." Đại Bảo Chí Sinh lạnh lạnh mà cũng nói một câu.


Ma Sinh Nhất Tứ có thâm ý khác mà cười nói: "Nói lầm bầm, các ngươi sẽ không hiểu ──"


"Thật sự lười quản ngươi ." Thành Điền Ưu cảm thấy được y nếu truy cứu nhất định sẽ giảm thọ.


—— ác, hồi âm .


Cảm giác được di động rung lên, Ma Sinh Nhất Tứ vội vàng mở ra xem.


『 ân, ta đã biết.


Chính mình hết thảy cẩn thận. 』


So với tưởng tượng  còn thiếu chút e lệ. . . . . . Thôi, quên đi.


Buổi tối chính là có nhóm tiên nữ đang đợi hắn !


** ** **


Thời gian vừa đến, Ma Sinh Nhất Tứ đúng giờ xuất hiện ở sân quan hệ hữu nghị .


Tuy rằng Đại Bảo Chí Sinh cùng Thành Điền Ưu không nghĩ thừa nhận, nhưng Ma Sinh Nhất Tứ xuất hiện quả thật vĩnh viễn đều là tiêu điểm chứ ý của nhóm nữ sinh.


── mẹ nó nguyền rủa hắn sớm ngày không cương. . . . . . !


Hai người oán hận dưới đáy lòng nguyền rủa , nữ sinh Quần Trung như cá gặp nước còn hư hư thực thực có ý định kết giao Ma Sinh Nhất Tứ.


Khách quan mà nói, Ma Sinh Nhất Tứ bề ngoài xem như đáng chú ý, nhưng còn không đến nỗi giống Đồng Cốc Phiến Thương  thoát tục xuất chúng như vậy.


Ma Sinh Nhật Tứ sở dĩ có mị lực như thế, trừ bỏ thái độ thái quá, còn lại đều rất khéo léo chiều người ngoài, rất trọng yếu là, cùng hắn ở chung có thể phi thường thoải mái tự nhiên, không có áp lực.


Cũng bởi vậy, mỗi tiên nữ xinh đẹp tổng thích bao quanh vây quanh Ma Sinh Nhất Tứ, nghe hắn cùng mọi người nói chuyện phiếm.


Nhưng mà thời gian luôn qua thật sự mau,thời gian đóng cửa đến, huyên náo lập tức chấm dứt.


Cùng nhau trao đổi địa chỉ, Ma Sinh Nhất Tứ lần này có thể nói là thắng lợi trở về. Đem hôm nay có thể đánh thành một dấu sao, Ma Sinh Nhất Tứ lúc này mới hài lòng mà chỉnh lại thắt lưng,đi về nhà .


 Bước vào cửa chính, Ma Sinh Nhát Tứ đầu tiên là đối phòng khách thế nhưng chỉ để một chút ánh sáng mà cảm thấy hoang mang. Tùy ý đem mấy thứ đặt ở ngăn tủ huyền quan , Ma Sinh Nhất Tứ đi đến phòng khách, lúc này mới biết nguyên nhân.


Chỉ thấy Đồng Cốc Phiến Thương đang ngủ say trên sô pha.


Duy mĩ mà không thể xâm phạm.


Nhất thời, Ma Sinh Nhất Tứ cảm nhận đi hệ âm nhạc tựa hồ không so được với giờ khắc này, ở trước mắt hắn người này giống như nam nhân thiên sứ.


Sao lại như vậy chứ. . . . . .


Ánh mắt hắn trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng hoàn toàn không - ly khai thiên sứ trên sô pha.


Thế là kìm lòng không được, ngồi xổm xuống hôn, mềm nhẹ không thôi , phảng phất lưu lại.


"Have a beautiful dream , my dear angel ."


(Có một giấc mơ đẹp, thiên thần thân yêu của tôi.)

1 nhận xét: