Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Phiên ngoại 5 : Tuyệt đối tập trung

☆, Tuyệt đối tập trung ( Phiên ngoại )05


Anh Dạ Mạc đêm nay đi Bất Lạc Thành nhìn nhìn tình hình, lúc trở về có điểm trễ, lại nhìn Mộc Tín Xa còn chưa ngủ, một người lẳng lặng ngồi cạnh cửa sổ không biết suy nghĩ cái gì.


"Tín Xa, em sao còn chưa ngủ?" Hắn nhớ rõ ràng đã gọi điện thoại muốn y ngủ trước mà.


"Anh đã về rồi? Ân. . . Không có anh ôm. . . Em ngủ không được a. . ." Mộc Tín Xa nói đùa, có Anh Dạ Mạc bên người sẽ không tự giác muốn đùa đùa hắn.


"Em a. . . được lắm, anh đi tắm rửa một chút, từ từ ôm em đi ngủ." Anh Dạ Mạc thật sự hết cách, Mộc Tín Xa này lại đang làm nũng.


Hắn hôn trên trán y một cái, mới vào phòng tắm tẩy.


Mộc Tín Xa đưa tay đến nơi trên trán vừa bị hôn qua, tâm tư lại có vẻ trầm trọng cực kỳ.


Y ở Anh gia đã 3 tuần, mỗi ngày, cơ hồ đều cùng Anh Dạ Mạc như hình với bóng một chỗ, điều này làm cho y cảm thấy vừa hạnh phúc vừa hư ảo.


Y đã tận lực không thèm nghĩ đến chuyện Mộc Tín Vọng bị giết nữa, nhưng muốn quên cũng không phải ngay lập tức được. Quá trình như vậy thật sự rất thống khổ, nếu không phải có Anh Dạ Mạc ở bên cạnh y, chỉ sợ y chống chọi cũng không nổi.


Chạm mặt sơ qua Hứa Cục Trường, hắn thế nhưng nhắc tới cái người y muốn quên mất, khiến cho đầu óc y tràn ngập chật ních hình ảnh Mộc Tín Vọng chết, nhịn không được lòng lại nôn nóng, căn bản không ngủ được, mới có thể đứng đó ngẩn người.


Hơn nữa y cũng ý thức được, y không thể lưu lãi ở Anh gia mãi được, dù sao y là một bang chủ, hay là trở về Mộc Tuyển Bang, hiện tại điều y muốn làm nhất thật sự là rất muốn cho tên Hứa Cục Trường kia nếm chút đau khổ, y không thể để nam nhân của mình bị hắn khi dễ như vậy, cho nên y gọi điện thoại cho Nghiêm Thúc, muốn lão đi thăm dò cuộc sống của Hứa Cục Trường.


Nếu như bị ép buộc quá đáng, y không bài trừ khả năng sẽ dùng thủ đoạn quyết liệt đối phó đối phương!


"Tín Xa. . . Ngủ đi. . ." Anh Dạ Mạc không biết lúc nào đã tắm rửa tốt, hắn một phen ôm lấy Mộc Tín Xa đang đứng đó.


"Anh thực thơm. . ." Mộc Tín Xa yên tâm để hắn ôm, giống con chó nhỏ ngửi ngửi hương thơm trên người hắn.


"Em mới thơm. . ." Anh Dạ Mạc đem y đặt lên trên giường, hôn môi y.


"Nhĩ hảo chán ghét ác. . . Mỗi lần đều câu dẫn em. . ." Mộc Tín Xa lại bắt đầu giả trang thẹn thùng, y thật sự rất thích cùng Anh Dạ Mạc chơi đùa.


"Hôm nay không câu dẫn em, ngủ đi." Anh Dạ Mạc cười.


Mộc Tín Xa thoạt nhìn mệt chết đi, rốt cuộc khoảng thời gian mình xuất môn y làm những gì? Tóm lại, đêm nay vẫn nên buông tha y trước.


"Thật sự. . . ?" Mộc Tín Xa chớp chớp ánh mắt ngập nước nhìn hắn.


Kỳ thật y cũng không có tâm tư kia, vừa nãy còn không cảm thấy mệt, Anh Dạ Mạc vừa tới, y lập tức thả lỏng không ít, bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.


"Thật sự, mau cho anh ngủ." Anh Dạ Mạc đưa y ôm vào trong lòng, thân thủ đưa tay tắt đèn đầu giường.


Mộc Tín Xa an phận nằm trong lòng hắn, trong chốc lát đã ngủ luôn, Anh Dạ Mạc bất đắc dĩ cười cười, Mộc Tín Xa dường như thật sự mệt chết đi.


*-*-*-*-*


Ngày hôm sau.


Anh Dạ Mạc có điểm muốn sinh khí nhưng lại sinh khí không nổi, hắn chỉ có thể trành xem Mộc Tín Xa.


Có người nói cho hắn, tối hôm qua Mộc Tín Xa gặp Hứa Cục Trường.


"Anh sinh khí?" Mộc Tín Xa biết chuyện y đi gặp Hứa Cục Trường sẽ giấu không được lâu lắm, bất quá mau chóng bị phát hiện đi? Uổng công y còn cố ý chi khai hắn, phái người bảo hộ hắn.


"Vì sao một mình đi gặp hắn?" Anh Dạ Mạc cảm thấy có chỗ bị tổn thương, hắn không muốn Mộc Tín Xa như vậy, vì sao lúc nào cũng không nói cho hắn việc y muốn làm? Huống chi Hứa Cục Trường là nhằm vào Bất Lạc Thành, không đạo lý để y ra mặt.


"Hắn giống như đối em có ý tứ?" Mộc Tín Xa nói.


"Này anh đương nhiên biết, cho nên vì sao em phải một mình đi gặp hắn?" Lý do Anh Dạ Mạc tức giận nhất chính là vì vậy, Mộc Tín Xa biết rõ Hứa Cục Trường đối y có ý tứ, thế mà vẫn một mình đến chỗ hẹn, việc này không khỏi rất nguy hiểm.


"Dạ Mạc, hắn bởi vì em mới tìm mọi cách làm khó dễ anh, em chỉ muốn cùng hắn nói rõ ràng, muốn hắn đừng tìm anh gây phiền toái nữa mà thôi." Mộc Tín Xa giải thích.


"Nếu là vậy thì em cũng phải theo anh nói, để anh cùng đi." Anh Dạ Mạc nói.


"Anh a, luôn xúc động như vậy, đến lúc đó hắn lại càng không cao hứng không phải ngược lại rước lấy lộng xảo thành chuyết *?" Mộc Tín Xa không cho hắn cùng đi là vì suy tính tới điều này, y biết Anh Dạ Mạc nhất định không thể làm ngơ khi y bị nam nhất khác khi dễ hay là sỗ sàng.


(*)Biến lợn lành thành lợn què


Mặc kệ như thế nào, nếu muốn nhằm vào ai, vậy nhằm vào y một người là được rồi.


"Tín Xa. . ." Anh Dạ Mạc không thể phản bác, cá tính hắn quả thật như vậy, hắn vốn không am hiểu cùng người khác ở chung, hơn nữa việc này lại cùng Mộc Tín Xa có quan hệ, chỉ sợ lại không thể hảo hảo cùng đối phương câu thông.


"Dạ Mạc, không nói với anh là em không đúng, nhưng tên kia thật sự khó mà nói rõ, em không hy vọng anh bị hắn dắt đi." Mộc Tín Xa tới gần Anh Dạ Mạc, trấn an ôm hắn.


"Anh cũng không muốn em phát sinh nguy hiểm gì, hơn nữa làm thế khiến anh cảm được chính mình thực vô dụng, anh không có năng lực bảo hộ em." Anh Dạ Mạc cũng ôm lại y, không thể bảo hộ người chính mình yêu nhất so với mọi sự trên đời còn thống khổ hơn.


"Anh sao lại vô dụng? Anh không phải đem em từ tuyệt vọng kéo trở về sao? Em hiện tại chính là có anh, anh phải cả đời bảo vệ em thật tốt, không được phép bỏ lại em." Mộc Tín Xa thở dài.


Hắn đã vì y làm rất nhiều, sao lại ngây ngốc không biết chứ? Chỉ cần hắn ở bên y, thì y sẽ có dũng khí sinh tồn, điều này còn may mắn hơn.


"Anh biết. . . Anh sẽ không bỏ lại em." Anh Dạ Mạc đem Mộc Tín Xa ôm thật chặt, hắn sao có thể tức giận không để ý y?


Vài ngày sau, Anh Dạ Mạc mời Hứa Cục Trường cùng nhau dùng bữa tối, chủ yếu chính là muốn cùng hắn nói chuyện gần đây Bất Lạc Thành bị lâm kiểm, nếu lại bị lâm kiểm, thật sự ngay cả mở cửa cũng không được.


Mộc Tín Xa cũng đi ra dự tiệc, bởi vì y lo lắng cho Anh Dạ Mạc một người ứng phó không được đối phương.


"Tôi còn nghĩ chỉ có Dạ Mạc cậu chứ, ngay cả Tín Xa cũng theo tới, hai cậu luôn dính cùng một chỗ sao? Tình cảm có thật tốt quá hay không?" Còn nói chỉ là bằng hữu, ai có thể tin tưởng?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét