Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

Chương 2 : TM cả nhà ngươi đều là thụ

Ngoại bán nam? (Nhân viên giao hàng)


Nhận được sự dặn dò hướng dẫn của Lí Thanh Hà, Tô Bắc Bắc cũng chỉ vâng dạ nghe theo, mà hắn biết rõ mình là gay nên trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm dễ dàng chấp nhận sự thật, đương nhiên, bây giờ hắn không gọi cho ba mẹ, cũng không phải tìm bằng hữu nói hết mọi chuyện, trên màn hình di động của hắn tinh tường hiển thị 10 con số: 4008-823-823. Tô Bắc Bắc là đang gọi điện cho tiệm đồ ăn giao 3 phần đồ ăn.


Kỳ thật tiệm ăn này ngay bên dưới phòng ở Tô Bắc Bắc đang thuê, bất quá hôm nay hắn nhận được tờ quảng cáo của tiệm nếu tiêu đủ 29 đồng sẽ được tặng một suất miễn phí, mà Tô Bắc Bắc là thanh niên nghiêm túc theo chủ nghĩa xã hội sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, có thể chiếm tiện nghi thì sẽ tận lực chiếm tiện nghi, tự nhiên lười đi từng bước.


Ở một ngày trước kia, hắn vẫn có ý nghĩ đến lúc 30 tuổi sau này sẽ tìm được một nữ nhân xinh đẹp hiền lành, sinh một đứa nhỏ, sau đó hạnh phúc nhìn nhìn đứa nhỏ lớn lên, tiếp theo cùng bạn già cùng nhau chậm rãi hưởng quãng đời còn lại, cuối cùng quay về với cát bụi.


Nhưng điều này chỉ là ý nghĩ trước kia mà thôi, từ hôm nay trở đi, người của hắn cùng nhau vào sinh ra tử đã lén lút bắt đầu thay đổi, có lẽ đi ngược với suy nghĩ tưởng tượng lúc trước.


Tô Bắc Bắc mệt mỏi ngã vào sofa nhắm mắt lại, nghĩ linh ta linh tinh rồi mơ hồ ngủ thiếp đi, nói không chừng vương tử sẽ đến hôn tỉnh hắn, vậy hắn sẽ cùng tên vương tử kia bỏ trốn đi ~


"Leng keng"


Tô Bắc Bắc quả thật bị cứu tỉnh, bởi vì chuông cửa đột nhiên vang, khi hắn ra mở cửa, mới nhìn đã biết đó là nhân viên giao đồ ăn.


Nam nhân ngoài cửa rất cao, mặc đồng phục màu vàng, Tô Bắc Bắc ngửa mặt lên mới nhìn được mặt người nọ, hắn đánh giá trái phải trên dưới nam nhân trước mắt cao 1m87, Tô Bắc Bắc lại nhìn nhìn chiều cao bản thân luôn tự tin hiện tại chỉ 1m77, nháy mắt còn có chút tự hổ thẹn, cảm giác cả người cư nhiên lùn một khúc.


Nói thật, ngoại bán nam này nếu bỏ đi đồng phục thì thật đúng là không nhận ra là người giao hàng. Dáng người cao gầy, mái tóc đen cắt tỉa gọn gàng, còn có vài giọt mồ hôi dính ở thái dương, lông mi đen đậm, độ môi dày thích hợp, khóe mắt hơi cao khiến cho hắn có một loại cảm giác sắc bén, theo Tô Bắc Bắc mà nói, ngoại bán nam này làm cho người ta cảm giác đặc biệt, là loại đặc biệt sang quý, khí tràng hắn sẽ bị ảnh hưởng quanh thân ép khởi không khí tán ra.


"Tiên sinh, hàng đã giao, tổng cộng 244. 5 đồng." Đôi môi ngoại bán nam hơi mỏng nhẹ nhàng động vài cái. Thanh âm y rất thấp trầm, lộ ra một tia khàn khàn, nhưng cũng giàu từ tính.


Tô Bắc Bắc nhảy dựng hồi thần, hắn chạy nhanh vào phòng lấy tiền cùng cây bút, muốn nhanh chóng trả tiền để mau chấm dứt tình trạng xấu hổ này. Nghe nói một người nếu không hay ho, uống miếng nước cũng có thể bị nghẹn, Tô Bắc Bắc gần nhất phỏng chừng đắc tội gì đó với thần tiên, nên giờ hắn mới nhớ tiền đã sớm dùng hết, bản thân chỉ ở nhà nấu cơm, cũng không biết nên xuất môn làm gì, thật ra thì cũng không có nơi nào dùng tiền, lúc này thì phải tập theo thói quen a.


Tô Bắc Bắc nhìn nhìn ngoại bán nam ngượng ngùng cười.


"Hắc hắc, hắc hắc."


Ngoại bán nam cúi đầu nhìn Tô Bắc Bắc lùn hơn chính mình một khúc, tựa hồ đang cẩn thận mà ung dung: "Tiên sinh, có vấn đề gì sao?"


Tô Bắc Bắc bị nhìn chằm chằm khiến cả người không được tự nhiên, có điểm run run nói: "Không, Không phải, tôi chính là nghĩ. . . Nghĩ. Muốn hỏi anh. . . Chỗ các anh không có dùng thẻ tín dụng?"


Nói xong câu đó, Tô Bắc Bắc cảm thấy có điểm lo lắng không thôi, người ta làm sao mang theo bên mình máy quét tín dụng chứ, cho dù mang theo, cũng không có điện a!


"Tiên sinh, ngài không có tiền trả sao?" Ngoại bán nam nhìn hắn mất tự nhiên, nhẹ nhàng nhíu nhíu mày, đơn giản trực tiếp suy đoán trong đầu vị khách nhân này không có tiền thanh toán nói thẳng ra.


Nhìn ngoại bán nam phản ứng bình tĩnh như vậy, ngược lại chỉnh trên mặt Tô Bắc Bắc hồng một trận trắng một trận, nói như vậy vẫn là do hắn suy nghĩ quá nhiều, nói không chừng người trước mắt này đi ra từ trong mộng, không chừng có thể biến ra cái máy quét.


Làm cho Tô Bắc Bắc thật không ngờ là lúc, ngoại bán nam cạnh cửa đột nhiên nâng lên hai chân thon dài bước đến phía trước một bước nhỏ, một bàn tay thoải mái để ở cửa, cũng đem mặt chậm rãi để sát vào Tô Bắc Bắc: "Tiên sinh, nếu tôi đoán không sai, chúng ta là cùng loại đi ~".


Hành động này Tô Bắc Bắc hiển nhiên hiểu được mặt nam nhân này nói từ đồng loại là ý tứ gì, vội vàng đem thân mình rụt lại"Anh có bệnh đi, ai với anh đồng loại a, anh là cẩu sao? Anh dựa vào gần tôi như vậy thì gọi là người a!" Hắn lập tức cảm thấy mặt mình mau bị nướng chín, không tự giác cắn cắn môi, mặc kệ là ai nhìn đến một tên xa lạ dễ nhìn tới gần chính mình thì đều có thể làm ra phản ứng như vậy đi, dù sao Tô Tiểu Bắc là nghĩ như thế.


Hắn không nghĩ tới động tác này đã bị xem hết vào mắt, bị tên kia bắt đầu suy nghĩ ra chiêu.


Nam nhân ngoài cửa ý vị thâm trường ở khóe miệng nhẹ nhàng gợi lên một nụ cười tà mị, ỷ vào ưu thế tay dài chân dài, y duỗi tay trái ra túm cánh tay trắng noãn nộn nộn nhỏ bé của Tô Bắc Bắc, tay phải thì theo túi áo xuất ra một cây bút rồi tức tốc trên tay Tô Bắc Bắc viết một chuỗi số, rồi lại đổi tay ôm thắt lưng Tô Bối Bối, dễ dàng kéo gần lại khoảng cách hai người trong lúc đó: "Trực giác của tôi luôn luôn rất chuẩn, anh là loại hình tôi thích, trên tay anh chính là số điện thoại của tôi, hôm nay tôi bề bộn nhiều việc không có thời gian cùng anh ngoạn, có rảnh thì anh có thể liên hệ tôi. Về phần tiền bữa cơm này, tôi sẽ thay anh thanh toán, về phần giá tiền ra sao, dùng một nụ hôn của anh đến đổi." Vừa dứt lời, y dò xét tìm tòi rồi trực tiếp dán lên môi Tô Bắc Bắc.


Kỳ thật thật sự chỉ là một nụ hôn đơn thuần, nhưng Tô Bắc Bắc vẫn sửng sốt một lúc lâu, đợi cho hắn phản ứng lại thì cửa cũng đã bị đóng lại, bên cạnh chân còn đặt đồ ăn hắn gọi. Hắn ngơ ngác dùng tay phải sờ sờ miệng mình, đột nhiên ý thức được chính mình vừa rồi thế nhưng bị một tên con trai hôn.


TMD ta tân tân khổ khổ giữ nụ hôn đầu tiên hơn hai mươi năm lại bị một ngoại bán nam không biết cướp đi !


Tô Bắc Bắc nhịn không được rít gào.


Hắn đột nhiên nhớ tới còn có số điện thoại di động, nâng tay lên nhìn nhìn, vừa mới chuẩn bị lấy khăn lau tay, lại bỗng nhiên dừng lại, hắn nghĩ dù sao về sau cũng nhất định cùng nam nhân một chỗ, không bằng lưu cái số điện thoại này đề về sau nếu tìm không ra đối tượng, thì tìm ngoại bán nam này đối hắn phụ trách, lại vội vã lấy điện thoại lưu số điện thoại trên tay lại, về phần tên chính là: ngươi sẽ đối ta phụ trách.


Như vậy, có thể lấy chồng?


A a a a a, ta là nam a!


Lưu số xong lúc sau Tô bắc Bắc thực vừa lòng hôn di động một ngụm, thật cẩn thận nhét lại vào túi, cũng  không quên lấy suất ăn vừa rồi. Tốt xấu gì thì nụ hôn đầu tiên vừa rồi coi như để trao đổi thứ này, nói như vậy còn không tính là thiệt thòi.


Nhưng mãi cho đến thật lâu về sau hắn mới biết được, khi đó, người nào đó rốt cuộc chiếm rất nhiều tiện nghi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét